Ký ức Tình yêu
Mong có chút hương đời đọng lại
Để mãi còn ngây ngất tình ta
Mong có đựoc nụ hôn say đắm
Mãi ngọt tràn...men mật bờ môi
Ai cũng có một thời để nhớ
Và có bao kỷ niệm không quên
Ai cũng có những điều trăn trở
Khắc vào trong ký ức đầy thêm
Nhớ con đường thân quen sánh bước
Nhớ bến sông ngồi ngắm trăng khuya
Nhớ cổng làng đi vào ngõ vắng
Nhớ mối tình ngây ngất mới nhen
Không còn nữa đã là dĩ vãng
Thời gian đi có biết chờ ai
Chỉ có ta vẫn hằng mong đợi
Mối tình đầu đừng có nhạt phai
Có xa nhau mới càng thấu hiểu
Tận đáy sâu của một nỗi buồn
Có chia tay mối tình dang dở
Biết cội nguồn của sự đớn đau
Ai cũng có những điều trăn trở
Khắc vào trong ký ức đầy thêm
Nhớ con đường thân quen sánh bước
Nhớ bến sông ngồi ngắm trăng khuya
Nhớ cổng làng đi vào ngõ vắng
Nhớ mối tình ngây ngất mới nhen
Không còn nữa đã là dĩ vãng
Thời gian đi có biết chờ ai
Chỉ có ta vẫn hằng mong đợi
Mối tình đầu đừng có nhạt phai
Có xa nhau mới càng thấu hiểu
Tận đáy sâu của một nỗi buồn
Có chia tay mối tình dang dở
Biết cội nguồn của sự đớn đau
Mong có chút hương đời đọng lại
Để mãi còn ngây ngất tình ta
Mong có đựoc nụ hôn say đắm
Mãi ngọt tràn...men mật bờ môi

câu đàu tiên là câu khẳng định tưởng chừng sẽ chẳng có gì nổi bật trong thơ bác nhưng đọc kỹ lại thì mới nhận thấy nó hay. hay ở chỗ câu khẳng định tất cả mọi người ai cũng có thời để nhớ. không cần kể lể thêm. thời đó có thể là tuổi thơ, hay tinh yêu đẹp hay thời kỳ lịch sử oanh liệt.... Cho dù kẻ giàu sang hay bất hạnh đều có thời để nhớ. chính nhờ câu thơ này bác đã khéo léo chuyển sang thời để nhớ của mình.
kỷ niệm tinh yêu thậ giản dị: chỉ là con đường, dòng sông đầy trăng, nhớ cổng làng.. nhưng kỷ niệm ấy lại gắn với tuổi thơ cho đến khi biết yêu lần đầu. có những kỷ niệm mà không thể tìm thấy được lúc hiện tại. đọc khổ này người đọc càm tưởng bác đang hoài niệm lại quá khứ. Hoài nệm chứ không phải Hoài tưởng. bời hoài tưởng là kính trọng còn hoài niệm nhẹ nhạng hơn nhưng lại da diết hơn rất nhiều.