Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012

HỐI ỨC
02:31 8 thg 8 2011Công khai12 Lượt xem47

 

Cô gái Thanh niên xung phong thời chống Mỹ
Ảnh Chiến sĩ - Nghệ sĩ: Ngô Toàn Thắng

Nhân dịp ky niệm 40 năm (8/1972-8/2011), tôi được Tỉnh uỷ  điều động tham gia bộ khung lãnh đạo trên 1200 thanh niên quê hương đất Tổ lên đường làm nhiệm vụ mở đường chiến lược tuyến 217B trên đình Pa Pông - Tây Trường Sơn (theo đề nghị của các Bạn Lào) phục vụ cho cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước của hai dân tộc Việt - Lào. Thực hiện lời Bác dậy: Không có việc gì khó/Chỉ sợ lòng không bền/Đào núi và lấp biển/ Quyết chí ắt làm nên. Con Lạc cháu Hồng trên quê hương đất Tổ mang theo sức mạnh truyền thống của dân tộc từ thời Hùng Vương dựng nước,tình yêu quê hương đất Tổ Vua Hùng, và đặc biệt sức mạnh tinh thần của lời Bác dạy, đơn vị đã vượt qua muôn vàn khó khăn gian khổ, hy sinh xương máu hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ và vinh dự được Đảng, Nhà nước phong tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang tháng 2 năm 2010. Nhân dịp kỷ niệm 40 năm ngày lên đường đi làm nhiệm vụ quốc tế, tôi xin trân trọng gửi tới các bạn một số bài thơ của tôi và bạn bè viết về một thời hào hùng,của tuổi trẻ.



Bà: Nguyễn Thị Hà Thứ trưởng Bộ Nội vu thừa uỷ quyền
Chú tịch nước trao danh hiệu anh hùng LLVT
Ảnh Ngô Toàn Thắng

Đ/C Nguyễn Hải BT tỉnh đoàn, lãnh đạo tỉnh Hội cựu TNXP
và BCH đơn vị truyền thống TNXP 253 nhận danh hiệu
(Ảnh Ngô Toàn Thắng)

LÊN ĐƯỜNG
Trích chương I Trường ca: 
Con Lạc Cháu Hồng trên đình Pa Pông
Tác giả: Ngô Thái.

Mùa Thu năm một chín bẩy hai (1972)
Đất nước gồng mình trong cuộc chiến kéo dài
Gian khổ hy sinh không thể nào kể xiết
Lời Bác Hồ đã vang lên tha thiết:
"Dù phải đốt cả dãy Trường Sơn
Cúng quyết giành Độc Lập Tự Do"
Cả dân tộc vùng lên như biến xô bờ...
Từ những thôn làng quê hương đất Tổ
Con cháu Lạc - Hồng ký tên bằng máu đỏ
Tình nguyện đi trong đội ngũ điệp trùng
Tạm biệt quê hương đất Tổ Vua Hùng
Gác tình riêng lên đường  vào tuyến lửa
Đội Thanh niên xung phong 253 hình thành từ đó...!


CLB thơ Việt Nam &Tỉnh đoàn Phú Thọ tồ chức giới thiệu Trường ca
"Con Lạc cháu Hồng trên đình Pa Pông tại cung Văn hoà Lao động tỉnh
(Ảnh Ngô Toàn Thắng)
Ảnh tư liệu


Bà Đại sữ Đặc mệnh toàn quyền nước CHDCND Lào
cùng mùa Lăm Vông chào mừng đội TNXP 253 trong
buỏi lễ đón nhận danh hiệu Anh hùng LLVT
(Ảnh Ngô Toàn Thắng)
TẾT ĐẦU TIÊN TRÊN ĐÂT BẠN LÀO
(Kỷ niệm mủa thu năm 1972) 
Trọn đời khắc cốt ở trong ta
Huội Bén* khe sâu một nếp nhà
Cái tết đầu tiên trên đất Bạn.
Thế mà cứ tưởng mới hôm qua
Rượu nồng Bạn tặng - nồng hơi rượu
Hoa đẹp ai trao - đẹp sắc hoa?
Điệu múa Lăm Vông sao uyển chuyển
Hủa Mường** nhớ lại có đâu xa...!

_________________________________ 
  *Nơi Ban Chỉ Huy Đội 253 đơn vị anh hùng đóng quân
** Huyện Húa Mường thuộc tỉnh Hủa Phăn (Lào)


Chiến sỹ TNXP thời chống Mỹ

                                                                      Ảnh tư liêu
HY SINH THẦM LẶNG
(Tặng các nữ Cựu TNXP Trường Sơn)


Mái tóc em – Nhung huyền óng mượt
Trải dãi d'u mưa nắng…rừng sâu
Rơi rụng mãi, mỗi lần em chải
Để lộ dần một lớp da nâu…!

Má xám xanh – Đôi  mắt đổi mầu
Môi thâm xịt, sau những cơn sốt rét
Nhìn thấy em, lòng anh đau xót
Lửa hận thù ngút tận trời xanh!

Anh mong ngày thống nhất đến nhanh
Để em đựơc làm dưyên con gái
Bưởi nhiều hoa – tha hồ em hái
Quả trĩu cành – bồ kết trên cây

Chiến tranh qua,  từ  rất lâu ngày...
Da vẫn xạm, nỗi buồn u uất!
Qua chiến tranh…tuổi xuân vuột mất
Lỡ duyên  đành... lẻ bóng đơn côi.! 
Không  tiếng trẻ thơ - vắng tiếng ru hời…
Không bờ vai - em tựa lúc chơi vơi…
Không mái nhà -  đủ che mưa nắng
Em lặng thầm… chịu đựng dần quen! 
Khi có Hội* cuộc đời bừng sáng
Trong tình thương mái ấm Hội trao**
Mất tuổi xuân –  em được tình người…
Và có cả tương lai đất nước.!
––––––––––––––––––––––––
  * Hội cựu TNXP Việt Nam** Tặng nhà tình nghĩa


"Xẻ dọc Trường Sơn đi đánh Mỹ
Mà lòng phơi phới dậy tương lai"
(Ảnh tư liệu)
HƯƠNG HOA RỪNG XƯA
(Tặng Ngô Thái và đồng đội của anh:
đội TNXP 253 đơn vị Anh hùng LLVT)
                Ngô Toàn Thắng
Đọc thơ anh, mắt rơm  rớm lệ!
Hồi tưởng chảy về trên khóe mắt cay cay
Đồng đội thân yêu ơi! Sao quên được những ngày
Khi nắng cháy da - Khi mưa rừng xối xả
Bỗng vụt  lên giữa muôn trùng cây lá
Những nhành hoa - Con gái quê mình
Dâng cả tuổi xuân - Không quản ngại hy sinh
Đường ra trận khét nồng mùi đạn lửa
Những cô gái trạc tuổi xuân hơ hớ
"Ham sống vô cùng - Nhưng không sợ hy sinh"
Như những bông hoa thơm ngát trắng trinh
Tỏa hương khắp cánh rừng rát một mầu trời đỏ
Em bước ra từ những trang sách mở
Mỗi lần tôi đọc những vần thơ
Hương hoa rừng xưa, theo tôi đến bao giờ ???
                              Ngô Toàn Thắng-Ngô Thái
Nguyễn Văn Đề
Quý tặng nhà thơ- Chiến sĩ Ngô Thái

(Cán bộ đội TNXP 253 Anh hùng)
Việt - Lào hai nước tương đồng
Chung lưng đánh Mỹ, tương đồng cùng nhau
Nghĩa tình vàng đã bền lâu
Mở đường máu thịt, xây cầu bằng xương
Trường Sơn, vạn dặm khôn lường
Mưa bom bão đạn coi thường hiểm nguy
Hoà bình. anh nghĩ, anh suy
Nhà thơ - Chiến sĩ đi từ  tâm ra
Thép lửa nẩy nở tài hoa
Xứng danh hào khí ông chaTiên - Rồng
Hoa Ban nở trắng Cửu Long
Van Xuân đào thắm dòng sông Hồng Hà...!
Phạm Huy Thông
(Nguyên đội trường TNXP 253)
TẶNG BẠN NGÔ THÁI.
Quan san muôn dặm cách trời Tây
Nhớ bạn tâm giao, nhớ những ngày
Bát tiết chung lòng, lòng chẳng đổi
Tứ thời đấu cật, cật không thay
Nắng mưa dầu dãi bao điều khổ
No đói vui buồn, vạn đắng cay

Nhớ lại Pa Pông thời đánh Mỹ
Ngoái trông chỉ thấy núi trời mây...


Ảnh tư liệu

ĐÈO MƯỜNG LIỆT
Vượt dốc hành quân đến bản Mèo
Đường đi thươn thẹo, dốc cheo leo
Lam nham vách núi rêu xanh mọc
Lởm chởm bên đường, đá mốc meo
Nước chảy đâu đây nghe róc rách
Phong Lan khoe sắc mấy dò treo
Lá dong một bó trên vai nặng*
Bước thấp, bước cao...trở  xuống đèo
_______________________________
*Anh em lấy lá đong về gói bánh trưng ăn tết đầu tiên ở Lào
                    TẢN MẠN ĐÔI DÒNG TRONG TRỜI THU THÁNG TÁM
                                         Chiến sĩ - Nghệ sĩ: Ngô Toàn Thắng
      Những năm gần đây phong trào thơ Đường đang được hồi phục ở nhiều địa phương trong cả nước. Đặc biệt từ khi Unesco ghi nhận thơ Đường là di sản văn hóa Phi vật thể. Một tổ chức mới được hình thành ở Việt Nam đó là: Unesco thơ Đường Đất Việt. Tôi đã xem và đọc nhiều bài thơ Đường được đăng tải trên trang WEB Thơ Đường Đất Việt, trên các tạp chí, báo và các Thi Đàn. Hầu hết vẫn bị khuôn cứng và gò bó trong niêm luật nên hạn chế khá nhiều cảm xúc, ý tứ của tình thơ đang chảy trong suy tưởng của người làm thơ.
       Hôm nay qua nhà anh Ngô Thái – Chủ tịch hội Cựu TNXP, Phó chủ tịch Unesco Thơ Đường tỉnh Phú Thọ, được xem: Một Nẻo Đường Thi anh mới xuất bản đầu năm nay, tôi nhận ra anh đã vượt qua cái khe khắt, chính tắc của thơ Đường để thổi hồn cuộc sống đang diễn ra rất sinh động giữa đời thường vào thơ mà vẫn không phạm luật. Thì ra thơ Đường vẫn có tiếng nói sâu sắc và khúc triết về cuộc sống đang chuyển động không ngừng chứ không phải chỉ là tả cảnh, tả tình, mượn cảnh thiên nhiên gửi nỗi niềm uẩn ảo, đôi khi bế tắc của con người vào đó.
      Đọc” HỒI ỨC” một bài anh mới viết trên Blog của anh, tôi lại không thấy thể loại thơ Đường mà chỉ là dạng thơ bốn câu từng chùm diễn tả tâm tư hoài niệm về một thời bom lửa chiến tranh trên mặt trận mở đường ra tiền tuyến và làm nhiệm vụ quốc tế trên đất bạn Lào. Những vần thơ cùng những lời tâm sự của anh ôn lại mùa thu năm ấy (1972) hàng ngàn người thanh niên đất Tổ lên đường ra trận. Gần bốn mươi năm với bao thăng trầm, kì tích làm sao có thể gói gọn trong 56 từ và bảy chữ tám câu (thất ngôn bát cú) được. Anh đã viết một Trường ca về điều này mà vẫn cảm thấy chưa diễn tả hết lòng mình với những người đồng đội thân yêu…
       Nhân bàn về thơ Đường tôi đề nghị anh thử bóc ra từng khía cạnh để viết vậy. Hãy làm một cái gì đó mới hơn, gần gũi và mang hơi thở của cuộc sống bằng hình thức của thể loại thơ uyên bác này xem sao. Nói là làm liền. Sau đây xin mời các bạn chúng ta cùng phán xét về một “Thỏi Đường Thi” kiểu mới này.
      Tôi viết ra khi đọc thơ của anh và nghe anh kể chuyến sang thăm lại Nước Bạn Lào, thăm chiến trường xưa. Nơi ấy còn những người đồng đội thân yêu đang độ tuổi thanh xuân, tràn đầy nhựa sống, xanh tốt tình đời mà vĩnh viễn ở lại với mây ngàn, gió núi trên đỉnh đèo lộng gió biên cương. Tôi viết khi lòng mình hồi tưởng lại những tháng năm khói lửa mà tôi đã từng được sống và chiến đấu như các anh, các chị và cũng đã từng đi tìm dấu tích những người đồng đội thân yêu của mình trong những năm tháng sau chiến tranh.
      Nào xin mời các bạn nếm thử vị “mặn mặn, cay cay” của thỏi Đường thi bé bỏng này.
  HỒI ỨC THU VỌNG CẢM(Thân tặng: Nhà Thơ Ngô Thái và đồng đội)
Ngô Toàn Thắng
Em tôi vẫn hát giữa ngàn mây…
Bốn chục năm qua, quá vạn ngày
Nỗi nhớ dâng trào. Môi mặn mặn.
Tình thương nén chặt. Mắt cay cay.
Bâng khuâng tưởng tượng làn da thắm.
Lặng lẽ hình dung suối tóc dày.
Trở lại Pa Pông Thu Vọng Cảm.
Em tôi vẫn hát giữa ngàn mây
NHỚ LẠI MÙA THU NĂM ẤY
Phỏng dịch bài HỒI ỨC THU VỊ CẢM của NTT
Vẳng nghe em hát giữa mây ngàn
Thoáng chốc đã qua bốn chục năm
Miệng đắng dâng trào bao nỗi nhớ
Mắt nhòe ghìm nén mối thương tâm
Bồi hồi tiếc nuối làn da trắng
Lưu luyến khôn nguôi mái tóc đằm
Dường gặp  Pa Pông thu độ ấy
Vẳng nghe em hát giữa mây ngàn
(DIZIKIMI  phỏng dịch)
MÙA THU NĂM  ẤY
(Hoạ loạn vần:Thơ Ngô toàn Thắng&Dizikimi)
Ngô Thái 
Trên đỉnh  Pa Pông  nắng nhạt vàng
Vằng nghe em hát…gió ngân vang
Băng ngầm đêm hạ  đi thông tuyến
Bạt núi  chiều đông  vượt suối ngàn
Hồi tưởng năm nào da sạm nắng
Nhớ về khi ấy tóc suôn dầy…
Đất  Lào lưu luyến mùa thu đẹp
Trên đình Pa Pông nắng nhạt vàng…!



CẢM THU
NGÔ TOÀN THẮNG07:43 11-08-2011
Về thăm chốn cũ cuối chiều thu.
Trời đổ ngâu buông đất mịt mù.
Cúc nở bờ thềm mưa gõ phách.
Lan vươn miệng giếng gió vờn ru.
Hương hồn tỏa bóng chơi vơi thoảng.
Thảo mộc soi hình phảng phất lu.
Tháng Bảy Vu lan sầu nỗi nhớ.
Về thăm chốn cũ cuối chiều thu.

CẢM THU NGÂU
(Họa nguyên vận bài KÝ ỨC  của NTT)
Dizikimi

Thoang thoảng ngoài hiên ngọn gió thu
Xa xa đồng vắng tỏa sương mù
Ngưu Lang bịn rịn đi chưa dứt
Chức Nữ dùng dằng chả thế ru?
Ở phố ngày mong trời nắng ráo
Về  quê đêm nhớ mảnh trăng lu
Thu về lòng thấy bao vương vấn
Thoang thoảng ngoài hiên ngọn gió thu



HOẠ: CẢM THU NGÂU
Thơ Dizikim (Nguyên vận)
Ngô Thái
Rả rích mưa ngâu buổi sớm thu
Trắng trời bao phủ lớp mây mù
Ngân Hà - Ô thước lưu huyền thoại
Chức Nữ - Ngưu Lang mãi đó ru?
Tứ quý  Mai vàng  mơ  nắng ấm
Mấy mùa Cúc tím tưởng…  Sao lu*
Vu Lan-Tháng bẩy  hương lan toả
Rả rích mưa Ngâu…buổi sớm Thu!
_____________________________
*Sao lu - Sao mờ



HOÀI NIỆM
Ngô Thái

Năm ấy...đẹp trời  buổi sáng Thu...
Pa Pông đỉnh núi   phủ mây mù
Trong thung Nai giác vang rừng thẳm
Đỉnh  núi…Vượn kêu  hoà gió...u!
Dầu dãi mưa ngàn bao cực khổ
Hy sinh bão đạn   bởi quân thù
Người xưa cảnh cũ  bao hoài niệm
Năm ấy...đẹp trời  buổi sáng Thu...




CẢM TÁC “NẺO ĐƯỜNG THI”
(Tặng Thi Huynh Ngô Thái)

Mai Bích Thược.

(Hội viênUNESCO
 thơ đường Phú Thọ)
“Văn như Siêu-Quát vô tiền Hán Thi đáo  Tùng - Tuy thật thịnh Đường” 

Đọc “Nẻo Đường Thi” cảm tác thi
Văn chương uyên bác sánh Tùng - Tuy (1)
Thăm Lào lưu bút bao lần đến
Thăm Thái đề thơ những chuyến đi
Mặc khách Đông - Tây luôn hội ngộ
Tao nhân Nam - Bắc đã tương tri
Tơ lòng rung cảm muôn âm điệu
Đồng vọng thiên thu khúc Tử Kỳ (2)
_____________________________
(1)Tùng Thiện vương Miên Thẩm, Tuy Lý vương
     Miên Trinh hai thi sĩ nổi tiếng tài hoa triều Nguyễn.
(2)Chung Tử Kỳ một danh càm nổi tiếng ở Trtung Quốc














1 nhận xét:

  1. MỘT THỜI ĐỂ NHỚ!
    KHÂM PHỤC CÁC ANH CHỊ.
    *
    Vì Tổ quốc,vì nhân dân
    Các anh chị đâu quả ngại hy sinh
    Nay cuộc sống đã "ĐỨNG ĐẦU THẾ GIỚI"
    Quả là xứng đáng,phải không?

    Trả lờiXóa

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]