Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2013

TÍN NGƯỜNG HÙNG VƯƠNG



Tín ngưỡng Hùng Vương*
 “Di sản của nhân loại”
                     (Ngô Thái)

Giỗ Tổ Hùng Vương giữa tiết Xuân
Bốn phương tụ hội đẹp muôn phần
Dâng hương Quốc Tổ tri công đức
Đặt lễ  Vua Hùng  đáp nghĩa ân
Tín ngưỡng ngàn năm còn toả ngát
Tâm linh  vạn thuở mãi vang ngân
Bảo tồn Di sản cùng dân tộc
Đất nước đẹp giầu… mạnh sức dân ! 
                                01/01/2013
                                    N.T 
_______________________________
* Được công nhận Di sản của Loài người

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

XUÂN & TỔ QUỐC



Xuân về, tết đến rực muôn hoa

Rộn rã ngược xuôi khắp mọi nhà

Đất nước đi lên... nồng nghĩa bạn

Quê hương đổi mới thắm tình ta

Tưng bừng hạnh phúc... bừng hy vọng

Rạng rỡ tương lai... rạng bước xa

Tổ Quốc vươn mình bền thế mạnh

Ngàn năm toả sáng... bản hùng ca...!                             

Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

CHÙM THƠ XƯỚNG HOẠ



                                                              Ảnh Sưu tầm trên mạng

Bài Xường:

TRỞ LẠI VƯỜN QUÊ
Ngô Toàn Thắng

Trở lại vườn quê mới vững lòng.
Rừng già, núi thẳm, suối xanh trong
Chim Sâu nhảy nhót thân cành mận.
Chuột Nhắt mon men gốc dễ bòng.
Thấp thoáng Nương Long màu nắng sạm.
Lu mờ Giếng Cổ mảng rêu phong.  
Xa nhà sướng khổ nào ai biết
Trở lại vườn quê mới vững lòng!
              
 
 
 
Hoạ Nguyên Vận của Ngô Thái 

TRỞ LẠI
VƯỜN QUÊ
 
Sống  ở  vườn quê thật ấm lòng
Hàng dừa rợp bóng, giếng khơi trong
Chim khuyên ríu rít trên cây quất
Con mực loanh quanh dưới gốc bòng
Ấm áp nụ cười … tươi vẻ ngọc
Ngọt ngào giọng nói… đẹp thuần phong
Xa nhà trống vắng buồn da diết
Sống ở vườn quê thật ấm lòng.
                                       Ngô Thái
 
THĂM MẸ

Thăm Mẹ ở quê thật ấm lòng
Cây xanh, gió mát, nước ao… trong
Cúc cu  chim Gáy trong vườn  đỗ
Ríu rít Vành Khuyên  dưới tán
 bòng
Làng xóm thân tình  bao nghĩa đậm
Gia đình  hiếu thuận bấy gia phong              
Xa quê nỗi nhớ luôn da diết …
Thăm Mẹ ở quê thật ấm lòng!
                                   Ngô Thái
BÀI HOẠ THANG NGỌC PHO  
VƯỜN XƯA.
(Họa bài VƯỜN QUÊ của Ngô Toàn Thắng)
.
Vườn xưa lưu đọng mãi trong lòng
Cây cối soi mình giếng nước trong
Tháng hạ thơm lừng hương mật mít
Ngày thu vàng ruộm sắc da bòng
Xuân phân hồng nở hoa nghênh vũ
Đông chí đào phun nụ tiếu phong
Cho dẫu cách xa ngàn vạn dặm
Vườn xưa lưu đọng mãi trong lòng!


BÀI HOẠ QUẾ HẰNG
THĂM MẸ (Quế Hằng)
.
Thăm mẹ quê hương mát tấm lòng
Đồi xanh, cò trắng, nước ao trong
Mé nương dài ngoẵng loằng ngoằng bí
Ngoài bãi tròn vo lủng liểng bòng
Bao chị má hồng duyên yểu điệu
Bấy anh trai tráng dáng oai phong
Tháng ngày nung nấu lòng mong nhớ
Thăm mẹ quê hương mát tấm lòng
 
BÀI HOẠ VŨ GIANG 
VƯỜN QUÊ 
Nơi xa anh nhé hãy yên lòng
Giếng Ngọc vườn nhà vẫn mát trong
Chim gáy nhà bên gù gọi mãi
Chú gà hàng xóm muốn đèo bòng
Nương long thấp thoáng bên thành giếng
Cổng đóng then cài giữ tiếng phong
Anh biết quê nhà xao xuyến lắm
Ngày đêm ngóng đợi tái tê lòng
TỪ ĐỨC KHOÁT 
THỎA TẤM LÒNG
Họa tiếp“Trở lại vườn quê”
của Ngô Toàn Thắng..
Đông chí mà ta thấy ấm lòng
Tình quê rạo rực thấm vào trong
Ăn hồng Bạch Hạc còn mong cậy
Chén bưởi Phủ Đoan vẫn muốn bòng
Tắm khoáng La Phù là khỏi khớp
Uống trà Phú Thọ sẽ yên phong
Bãi Bằng giấy trắng in thơ đẹp
Gửi bạn muôn phương thỏa tấm lòng!
MÌNH ƠI
Ketoanvien
Bên anh em mới thấy an lòng
Suối nhỏ quê mình nước sạch trong 
Một bước bầm qua không đơn lẻ
Đôi ta bóng gối chẳng đèo bòng
Cần chi mấy ả thân khoe mẽ
Chẳng xá một phên liếp chắn phong
Sướng khổ tình trần ai đã thấu
Bên anh em mới thấy an lòng

TĂNG HOÀNH LÃO
MỦI LÒNG                          
Nghe sắp tăng lương ; lại mủi lòng
Đa mang -- đã trót phải đèo bòng :
Thịt gà thải loại , bán đầy chợ
Hóa chất cấm dùng đọng ở trong !
Mượn bạn , đi xe không chính chủ
Công an bắt phạt ( hết oai phong )
Ngồi nhà theo dõi tin trên báo
Nghe sắp tăng lương : lại mủi lòng !



XƯỚNG HOẠ THƠ ĐƯỜNG




Ảnh:Nguyễn Anh Hùng

XỨ MƯỜNG
Ngô Toàn Thắng 

Lạc bước dừng chân chợt ngất ngâyHoàng hôn nhuộm nắng tím vai gầyBên thung lũng trẻ, trời đơm gióGiữa hẻm rừng già, nước ngậm mâySuối chẩy cho lòng sông đỡ cạnMưa tuôn để sóng biển dâng đầyXứ Mường sơn nữ làn da thắmTrót đến... thôi đành ở lại đây...!                                    NTT
RỰC RỠ CHIỀU XUÂN
Vũ Nam
Cơ may mới đến được nơi đây
Rực rỡ hoàng hôn nắng tỏa đầy
Lấp lánh biển vàng soi dáng ngọc
Lung linh bóng liễu quyện làn mây
Cầu mong má thắm đừng phai nhạt
Mộng ước vai thon chớ héo gầy
Khắc khoải hồn thơ dìu lữ khách
Mang hình thiếu nữ vẻ thơ ngây.
                               Vũ Nam


Ảnh Sưu tầm

BÀI HOẠ CỦA NGÔ THÁI



NGHIÊNG BÓNG CHIỀU XUÂN 
Gặp em bất chợt... vẻ thơ ngâyNghiêng bóng chiều Xuân... phủ dáng gầyĐỉnh núi  chim  bay... vờn cánh gióMặt hồ* cá nhảy... níu thang mây Suối trào suốt tháng... khe không cạnThác đổ quanh năm... vực chẳng đầyCảnh vật xứ Mường xao xuyến lạTình người lưu luyến... gửi nơi đây...!                                              NT
__________________________________
* Hồ trên núi cao 


Ảnh: Sỹ Tân

\
Bài hoạ của Tăng Hoành Lão  
HỌA Y ĐỀ NGUYÊN VẬN
Gái Mường xinh đẹp lại thơ ngây
Da trắng , eo thon ,dáng liễu gầy .
Sáng sớm lên nương bay tóc gió
Chiều tà xuống núi ngụp trong mây
Khe sâu cá suối bơi xuôi ngược
Rừng rậm thú hoang chạy nhảy đầy
Một chuyến thăm quan : nhiều khám phá
Người về , tâm trí ở nơi đây !

Ảnh Sưu tầm
 2 Bài hoạ của Đăng Cang  
GÁI MƯỜNG
Gái Mường mang nét đẹp thơ ngây
Đã khiến hồn ta phải héo gầy
Những lúc em đang vui tắm suối 
Là khi anh đã tưởng lên mây 
Làn da trắng mịn sương mờ ảo
Vòng ngực căng tròn sức sống đầy 
Ta ước được làm chim sải cánh 
Đêm ngày bay lượn sứ Mường đây
                                      Đ.C
ANH CHỜ -EM HẸN 
Họa nghịch vận
Anh chưa từng được đến nơi đây 
Nhưng đã được nghe rất đủ đầy 
Chốn ấy hoang sơ như cổ tích 
Nơi này kì vĩ tựa cung mây
Anh chờ tết đến bên đào nở
Em hẹn xuân sang cạnh trúc gầy 
Ta nắm tay nhau cùng múa hát 
Để tình lai láng với thơ ngây
                      Đăng Cang

Bài hoạ của Vũ Giang
 HOA CỦA NÚI
Chiều ngắm bông hoa núi dại ngây
Mảnh mai xinh đẹp dáng thon gầy
Như chùm quả ngọt bên làn gió
Tựa cánh hoa rừng dưới bóng mây
Giữa chốn hoang sơ giàu sự sống
Cạnh rừng thanh vắng sức tràn đầy
Bông hoa níu giữ bao hồn khách
Chẳng thể xa rời khỏi chốn đây.\
                                       V.G


Ảnh NSNA: Ngô Toàn Thắng

Bài Hoạ: Đinh Diên Kỳ Minh
Y đề nguyên vận  
Chân chưa từng đặt đến nơi đây
Mà thấy tình thơ bỗng ắp đầy
Sóng gợn chiều vàng sông lấp lánh
Gái miền sơn cước vẻ thơ ngây
Tâm hồn nghệ sĩ ru với gió
Rung cảm nhiều khi bốc tận mây
Giương máy "chộp" ngay hình thiếu nữ
Lung linh, huyền ảo dáng cao gầy
                                   Đ.D.K.M.
Bài hoạ Thang Ngọc Pho
NGUYỆN HÓA THÀNH SI
Thang Ngọc Pho
Nàng đẹp, ta thành kẻ dại ngâyKhông ăn không ngủ vóc hao gầyNăm canh mơ tưởng vầng trăng tỏSáu khắc chờ mong suối nước đầyThân xác vật vờ trên mặt đấtVía hồn lơ lửng tít tầng mâyÔng Tơ bà Nguyệt không thương đếnNguyện hóa thành si đứng mãi đây!
                                           T.N.P


Ảnh sưu tầm
THIẾU NỮ MƯỜNG
(Hoạ: Xứ Mường - Ngô Toàn Thắng)

Non Mường thắng cảnh chắc là đây
Một thoáng chiều Xuân vóc mảnh gầy
Đỉnh ngọc hương thơm bừng ánh lửa
Eo ngà khói trắng ngẩn đèo mây

Rừng xanh bốn tiết chàm thêm nuột
Suối bạc ngàn năm mạch vẫn đầy
Chẳng hiểu men nồng lưu giữ bạn
Hay đời diễm tuyệt ngắm càng ngây!

08/12/2012
Năng Xuân (Cần Thơ)
<aotrangct@gmail.com

Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

TÂM SỰ TUỔI XẾ CHIỀU

TÂM SỰ TUỔI XẾ CHIỀU
(Gửi các con yêu quý của Cha)
(Ngô Thái- Tháng 12/2010)

Đến một ngày khi Cha già yếu

Các con ơi! thấu hiểu cho Cha!
Đến bữa ăn, cơm vung vãi ra nhà
Hay không tự mặc được quần áo nữa...! 

Hãy nhẫn nại. Nhớ lại thời còn bú sữa

Mẹ chăm lo tã, lót, bế, bồng.
Bón cho con từng thìa bột ấm nồng
Để con nằm trong chăn bông đệm ấm... !

Khi Cha lẫn. Đừng nặng lời con nhé!
“Chuyện nhỏ thôi mà nhắc đến trăm lần”
Khi còn nhỏ, trước giờ con ngủ
Chuyện Thần Tiên Mẹ kể mãi không ngưng…!

Có khi nào Cha không muốn tắm
Đừng giận và la mắng con ơi.
Ngày còn nhỏ, con vẫn thường sợ nước
Từng van xin “đừng bắt tắm, Mẹ ơi !”

Có khi ngủ quên Ti Vi không tắt!
Hãy giúp Cha cách đặt hẹn giờ
Cha dạy con hàng trăm, nghìn thứ
Có khi nào trách cứ con đâu?

Lúc nào đó, Cha không còn minh mẫn!
Khiến các con chẳng hứng thú chuyện trò
Dù không có niềm vui đối thoại
Hãy đến gần và lắng nghe cha !

Cũng có lúc Cha không buồn cầm đũa
Đừng ép thêm. Già có lúc biếng ăn!
Con nên biết, lúc nào Cha thấy đói,
và lúc nào mệt mỏi muốn nằm !

Khi già yếu phải nương nhờ gậy chống
Xin các con đỡ lấy một tay.
Hãy nhớ lại, ngày con chập chững
Cha Mẹ dìu con, những bước đầu đời….

Có lúc nào Cha vui bè bạn
Bạn đến nhà, phiền nhiễu các con
Đừng nặng lời với Cha tội nghiệp
Tuổi về già, khao khát yêu thương…
Đừng đối xử để Cha mặc cảm
Nuôi các con, nay “ăn đậu ở nhờ”
Sống nhà mình, mà vẫn thấy bơ vơ
Ngay bên cạnh, người thân, con cháu !

Hãy tiếp sức Cha, những bước đường còn lại
Để Cha vui. Đi hết chặng đường đời.
Cha yêu các con - Một tình yêu bất tận…!
Thương các con. Cha nhắn gửi đôi lờ
i

Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013

XƯƠNG HOẠ: XUÂN LÀNG ẢO


Bài mời hoạ của Ngô Toàn Thắng

Xuân làng Ảo

Xuân tới trên làng Ảo bến Mơ,
Mang hơi ấm lạ đến không ngờ.
Tình nhen lửa đỏ nồng men rượu.
Nghĩa dệt tơ vàng đượm tứ thơ.
Sẻ nửa thương đau vơi biển đợi.
Chia đôi uất hận cạn sông chờ.
Vui gieo cái chữ vào nhung nhớ.
Buồn đã tan rồi vẫn ngẩn ngơ.

Họa1: Cuả Ngô Thái

Xuân Làng Ảo  
Xuân sang cảnh sắc đẹp như mơ
Mang đến niềm vui thật bất ngờ
Tình thắm  gửi trao... tươi nét hoạ
Nghĩa dầy nhận lại... đẹp vần thơ
Sẻ vơi nỗi nhớ... ai còn đợi ?
Chia bớt niềm thương...bạn có chờ?
Vui tặng nụ cười thêm lắng đọng
Buồn còn giữ lại mãi lơ ngơ

Họa 2: Cuả Ngô Thái 

Xuân Làng Ảo 

Xuân thăm làng ảo... ngỡ là mơ
Tình bạn keo sơn đến chằng ngờ
Ý hợp gieo vần tươi nghĩa cả
Tâm đầu hoạ tứ  thắm tình thơ

Chia tay nỗi nhớ gieo mong đợi
Gặp lại niềm vui  bớt ngóng chờ
Mạng ảo... nhưng tình người rất thật
Để lòng xao xuyến...đến lơ ngơ!


Hoạ1:Vũ Nam


Tình Ảo Bến mơ
(Hoạ Xuân Làng Ảo - Toàn Thắng)

Xuân này sao bạn cứ ngu ngơ
Mang nặng suy tư vẻ đợi chờ
Tình cũ ảo mờ bay theo gió
Nghĩa xưa trọn vẹn gửi vào thơ
Sẻ niềm thương nhớ thêm nguồn sáng
Chia nỗi âu lo hết mối ngờ
Vui tựa trẻ con khi Tết đến
 Buồn tan, nắng mới đẹp như mơ.

Hoạ2:Vũ Nam

Tình ca Sương và Năng
(Hoạ Xuân Làng Ảo - Toàn Thắng)

Sương khuya lạnh vắng bến sông mơ
Nắng đến đem theo nỗi bất ngờ
Nhận nhớ đan vào bao nốt nhạc
Trao thương kết lại những lời thơ
Tình xưa nồng thắm  gieo mong ước
Xuân mới tươi vui thoả đợi chờ
Trọn nghĩa trong nhau từ thuở ấy
Vẹn toàn sau trước khó làm ngơ.



Hoạ của Vi Thông 
Bạn thơ

Xuân dẫn ta vào tận cõi mơ
Mang theo hạnh phúc chẳng ai ngờ
Tình thân gắn kết tươi vần họa
Nghĩa thiết sum vầy rạng ý thơ
Sẻ bớt bi thương người ngóng đợi
Chia vơi khổ lụy kẻ mong chờ
Vui còn bạn hữu đường chung hướng
Buồn vẫn tâm đầu chẳng lẽ ngơ
                        Vi Thông
                 www.vnthihuu.net



Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

TÍN NGƯỠNG HÙNG VƯƠNG ĐƯỢC UNESCO CÔNG NHẬN DI SẢN CỦA NHÂN LOẠI


Ảnh NSNA Ngô Toàn Thắng

Tín ngưỡng Hùng Vương*
 “Di sản của nhân loại”
          
Giỗ Tổ Hùng Vương giữa tiết Xuân
Bốn phương tụ hội đẹp muôn phần
Dâng hương Quốc Tổ tri công đức
Đặt lễ  Vua Hùng  đáp nghĩa ân
Tín ngưỡng ngàn năm còn toả ngát
Tâm linh  vạn thuở mãi vang ngân
Bảo tồn Di sản cùng dân tộc
Đất nước đẹp giầu… mạnh sức dân ! 
                                01/01/2013
                                    N.T 
_______________________________
* Được công nhận Di sản của Loài người